tự tình mây và gió
Hồn buông thả trôi bồng bềnh theo gió
Để đêm về kín lối nhỏ phong ba
Bao yêu thương giờ gió cuốn nhạt nhoà
Chỉ còn lại một căn nhà trống vắng
Bên gối chiếc hồn vương vào tĩnh lặng
Mang u sầu gói giọt nắng đong đưa
Gió ngẩn ngơ xao xuyến nhớ cuối mùa
Theo gót nhỏ bên song thưa vàng võ
Mây ôm gió cuộn thành cơn mưa nhỏ
Nặng lòng nhau bao lời ngỏ tràn về
Lặng đứng nhìn còn đâu những đam mê
Ai thơ thẩn nhớ ủ ê nhiều thế?
Khi ta biết còn bao điều không thể
Hai mùa yêu đẫm lệ với mối tình
Tái tê lòng đơn độc cố lặng thinh
Ôm đau đớn cuộn mình vào nỗi nhớ!
VÕ QUANG HÂN
Đà Nẵng 02 - 07 - 2015