đầu xuân
Cánh đào đông lạnh ngắt
Buồn cánh lả tả rơi
Trong ánh nắng heo hắt
Vào những ngày đông vơi...
Mưa phùn còn rơi nữa
Gió bấc vẫn vi vu
Thoảng mùi rơm rạ lúa
Tiếng sáo diều u u
Ao lạnh bèo im ắng
Cây sầu đứng ngả nghiêng
Cảnh đầu xuân vắng lặng
Hay thời thế biến thiên
Mùa xuân đến lại đi
Chẳng để lại thứ gì
Duy nỗi buồn da diết
Đi mà chẳng mang đi
Rồi cơn mưa bay bay
Mưa rơi hết ngày ngày
Mưa rơi sao hoài mãi
Mưa mưa mưa lại bay
Đào càng nhiều ngày Tết
Ngày năm mới qua năm
Én bay xuân đen sệt
Hay một chút trồi măng
Người vắng lặng trên đường
Chẳng một chút nhớ thương
Hay quá buồn không nói
Chuyện đó cũng là thường
Xao xác gà gáy sáng
Dào dạt nước triều dâng
Lâng lâng buồn mang máng
Hổn hển tiềng nói vầng
Mẹ ở nhà chăm chút
Bố ở nhà báo xem
Anh chị em ra Tết
Đi chơi đến tối mèm
Cảnh đường kia ngày tết
Đông quá là đông vui
Bao giờ khi tết hết
Nắng vẫn còn xanh trời...
Hoa đào lặng lẽ tàn
Một mùa xuân lại sang
Hay một mùa xuân cũ
Nỗi buồn càng đeo mang