vô vi
VÔ VI.
Thơ: Thư Trần
Ta đàn một khúc yêu thương
xin đời màu nhiệm vô thường nhân gian
hoang đường hai lối dọc ngang
nguyên hương một thuở vẫn tràn dư âm.
Dương tà níu bước trăm năm
mấy cung thánh thót nốt trầm khoan thai
thảnh thơi tô giọt trang đài
gửi về ký ức một bài không tên...
Đường xưa gót cũ đã quên?
Cội nguồn gìn giữ bắt đền ai đây?
đem tiêu pha với cơn say
mấy lần ngộ nhận đã đầy nhưng vơi...
Mắt em phiêu lãng một đời
kết thành huyền diệu trong lời vô vi !
5.12.2015
Bài này đã được xem 1508 lần
|
Người đăng:
|
thutranvu
|
|
|