nhớ quê
quên hết ngày tháng nhọc nhằn
quên đi uất hận biển đời nổi trôi
ngày dài gom góp sầu bi
đêm về ôm ấp tiếng cười không vui
đời trai phiêu bạt 4 phương
mượn đời làm quán trọ nghĩ ngơi qua đường
tương lai xa tít trân trời
nào ngờ ta lại bước qua mất rồi
sương đêm ướt lạnh đôi vai
nhớ quê nhớ mẹ nhớ anh em mình
nhớ cha sớm tối nhọc nhằn
nhớ bà chị gái thân gầy khô
nhớ nhiều lắm nhưng vô tình cảm súc
để vươn lên đất khách quê người
để làm lại cuộc đời ta lãng phí
sống thật lòng mình với đúng là phục hưng
Bài này đã được xem 2510 lần
|
Người đăng:
|
phục hưng
|
|
|