272 - một dáng yêu
Người đi vương lại nét thương
Bóng chiều mỏng mảnh, dặm trường mưa rơi
Ngẩn ngơ thềm lạnh chơi vơi
Vệt son hun hút về nơi ấy...buồn
Em về thơm thoảng đài gương
Gợi tình yêu khát, vấn vương tơ lòng
Thướt tha ngọn gió qua phòng
Chiêm bao hương lửa thì thầm yến oanh...
Cửa ngày mưa vẫn giăng mành
Ngập ngừng lỗi bước mộng thành tương tư.
2 - 1997*