bức thư...chiều thứ bảy.
Chẳng phải là thơ tình..như ai đó đâu em
Đấy chỉ là những mảnh vụn trong chuyện đời toang hoác
Và cũng chỉ là những câu văn...
anh.........xuống dòng...nguệch ngoạc
Lộn xộn ý,vần...
...ghép nhớ...gửi..xa xôi!
Anh cũng đã..chạnh lòng,lúc đứng ngắm mây trôi
Dạ ngẩn ngơ,sợ chiều nao....mưa nên em không đến
Sợ giọt buồn đẫm vương ....để mi dài thôi xao xuyến
Nên...đôi chút..đã dối lòng ..
..............để nơi ấy bình yên.
Anh cười trong hoang vắng,bỗng ước mình có phép tiên
Để làm ngắn lại con đường dài trên trái đất
Và để khắc lên đá những nụ tình...không tắt
Và...
...ôm chặt cơn mưa chiều
......….............ướt nốt nhạc thương yêu!