Poem logo
Poem logo

tím cả dương gian

Tác giả: Hồng Dương
Buổi chiều đến hoàng hôn tím biếc
Mặt trời nghiêng cố liếc bóng ai
Trăng kia lấp ló ô ngai
Hồn theo nỗi nhớ buông dài dài theo…

Cung trời tím tím treo ngây dại
Khoảng cách trời cao trãi mờ xa
Hàng cây thấp thoáng mây sà
Nhớ ơi là nhớ… hồn ta mất rồi…

Ai cười nói xây đồi ước vọng
Lộ cung trăng lay động sông Hằng
Anh đây… em đó một đằng
Thương thương tủi tủi sương hàng hàng giăng…

Đêm xa cách ánh trăng sáng tỏ
Rọi vào tình hiểu rõ chờ mong
Tím là ai dệt trong lòng
Khoảng xa vọng lại nhớ nồng tình đông

Anh cũng tím vọng lòng em tím
Em một mình anh lịm cô đơn
Mây im, sông ngẫm, sao hờn
Ơ kìa !... trời đất dệt cơn tím đời…i

Tím tất cả hồn khơi màu tím
Tím dương gian… trăng mỉm cười buồn
Hồn ai mắc cạn trên nguồn
Dệt nên nỗi nhớ… tím cuồn cuộn quay….

Ý kiến bạn đọc

TÌM KIẾM BÀI THƠ
Nhập từ khóa:
Tìm kiếm