khúc tình bài thơ
Cần Thơ có bến ninh kiều
Ai đi đến đó lòng không muốn về
Em là thiếu nữ tây đô
Giọng Cười ấy đã làm anh say đắm
Từ biệt em trong buổi chiều hôm ấy
chân bước đi mà lòng nặng trĩu
Hành trang đơn sơ anh tiếp tục lên đường
Đi tìm hạnh phúc của đời mình
Tân An lại một lần anh đến
Vô tình anh lại gặp em
Ngày bên em là ngày hạnh phúc
chào em cô gái long An yêu dấu
Mỹ Tho chưa một lần anh đến
hình bóng em vẫn hiện trong tôi
nét đoan trang của cô gái sông tiền
Tiền Giang ơi anh sẽ đến thăm
Vũng liêm tôi có người em gái nhỏ
Bàn tay nhỏ em làm nên tất cà
Vườn xoài ấy chính là em
cô bé Vĩnh long thân thương thuở nào
Tình chung thủy ai bằng em gái Bạc liêu
Lời hẹn xưa em vẫn đợi tôi về
Hoa sa Đéc anh hái tặng nàng
Em mĩn cười mà chẳng nói chi
Đồng tháp ơi anh nhớ em vô cùng
Dáng em đứng như thiếu nữ việt nam
Đúng là em cô gái bến tre chăng
Đi bên em như trời sinh một cặp
Dù chỉ là Quá khứ xa xôi thuở nào
Ba năm cách biệt lòng anh vẫn nhớ
Nhớ về em một tấm chân tình
Lòng chân thật chính em cô gái sóc trăng
Điệu múa ấy sao đẹp vô cùng
Đúng là em cô gái trà vinh
Kiên giang là nơi tôi sinh ra
Mối tình đầu tôi trót trao về em
Tôi vẫn nhớ dù là dĩ vãng
Nắm tay em trên thành phố long xuyên
nét thơ ngây của cô bé học trò
An giang tôi nhớ mãi không quên
Ngày ly biệt e tặng tôi bài hát
em hát hay như cô gái hậu giang
Cà mau ơi nơi tận cùng tổ quốc
em vẫn đẹp dễ thương trong lòng anh
Anh vẫn yêu và trọn đời thế
Kẻ đa tình trọn kiếp yêu em