thư xuân cho con
Tà dương tiết lạnh chẳng hương xuân
Cuối chạp đầu năm khuất lấp dần
Hiên vắng mẹ già chong mắt ngóng
Đứa con vong lạc có trầm luân
Quê người gác lạnh nhớ cài then
Kẻo gió tha hương chạnh muộn phiền
Con nhớ đắp chăn khi giá rét
Đêm về giấc ngủ thật bình yên!
Ban mai sẽ sưởi ấm cho con
Vị tết quê nhà mẹ gói tròn
Mè xửng hạt dưa gì nữa nhỉ?
Vòng tay của mẹ nữa nghe con
Run run nét chữ cứ vẹo xiêu
Nguệnh ngoạc niềm mong nhớ sớm chiều
Đừng trách mẹ vì sao viết dối
Tuổi già như xác lá đìu hiu...