dĩ vãng tình thơ
DĨ VÃNG TÌNH THƠ
Hồi ấy tình thơ rất mặn nồng
Vắng hôm thổn thức dạ ngồi trông
Nhớ nhung, quyến luyến rồi thao thức
Bần thần, rạo rực tựa vắng chồng
Từ hôm gió cuốn hồn mơ muội
Bỏ mặc làng quê hết mỏi mong
Thôi đành nhặt vỡ, đời hiu quạnh
Ôm trọn nỗi sầu, cõi mênh mông!
xóm đồng 2014