phía sau ngày tình nhân
(gởi mùa đã xa)
đã mấy mùa xuân rồi xa cách nhau
khuất khoảng trời giấc mơ
nơi ấy em về phố có buồn không?
những cánh hoa hồng rụng trên bậu cửa vắng
anh vẫn chở hoài vọng một miền nắng
sưởi ấm mùa em
mùa tình nhân mình không còn là của nhau
vẫn biết rằng đời dâu bể
vẫn xuôi dòng ta chẳng thể như lòng
vẫn ước mơ vắt trong
mùa tình nhân đôi vòng tay đầm ấm
mấy mùa xa
em về nơi ấy buồn vui hối hả
cốc ca phê không nhấm nháp quên mùa hương bỏ ngỏ
xuân hơn một lần lỗi hẹn
cho mình càng nhớ thương.
anh mơ hồ cơn gió trăm phương
gió trở ngày áo mỏng
muộn màng mùa tình nhân
những cánh hoa rơi
những lời yêu thương chật ngày vị đắng
nhớ thương mờ nhạt
hoang ảnh vẽ niệm xưa...
phố có buồn không em?
chân trời không hò hẹn
chân trời thương nguyên vẹn
phía sau ngày tình nhân.
H.T.T