ơi, phương nam
Anh nhớ ai – như nhớ cả phương trời
Màu mây trắng, bồng bềnh trắng chơi vơi
“Đêm trong suốt – Áp ngực về phương ấy”
Trái tim mình vỡ nhịp sóng đầy khơi!
Là em đấy, Là em đấy... em ơi
Muôn ảnh hình như quay cuồng... nức nở!
Như nhấn chìm khối tình ta trắc trở
Mà chân trời lấp lánh một vì sao
Anh nhìn sao những đêm dài thức thao
Ôi! Phương Nam người yêu anh ở đó:
Có thể nào, anh tết từng sợi gió
Gửi về em một rừng hương thầm thì!
Đêm sâu thẳm như một nỗi chia ly
Anh đã bước qua – hàng vách ngăn thế giới!
Mùa thu nay rất vàng, em đứng đợi
Anh dậm lên những tàn úa đời mình...
Trời phương em chở ngàn mây trong xanh
Anh thương nhớ đêm đêm... những ngôi sao đoàn tụ
Ngắm đôi môi cười: cho lòng say ấp ủ
Ơi phương Nam lúc này em thức không?.
H.T.T