thời học sinh
Em mười sáu trăng tròn ngây thơ lắm
Tuổi học trò đắm đuối những vần thơ
Biết yêu anh và biết đợi biết chờ
Lời ân ái hôm nào hoa Phượng nở
Anh đã yêu buổi ban đầu bỡ ngỡ
Cô học trò với trang vở trắng trong
Mà từ lâu anh giữ kín bên lòng
Sợ cô bé lại gọi anh bằng chú
Bao nhiêu đêm thức học bài không ngủ
Cũng mơ màng em nghĩ đến ngày sau
Ước thời gian sẽ tươi thắm sắc màu
Ở bên anh và yêu thương mãi mãi
Dòng đời trôi Phượng hồng còn mê mải
Chuyện học hành định hướng của tương lai
Em cùng anh bước đi trên đường dài
Với hạnh phúc mà hai ta gìn giữ
Có những lần em thường hay hỏi thử
Yêu em rồi anh hối hận gì không
Có lả lơi bên cạnh những bóng hồng
Đang săn đón khi em không có mặt
Ơ...cô bé lại thường hay thắc mắc
Có lẽ nào em cũng chẳng tin anh
Giận rồi đấy vô tâm quá sao đành
Hỏi những câu về tình yêu chung thủy
Anh yêu em anh không hề suy nghĩ
Biết đợi chờ..khoảng cách cũng lý do
Nếu một mai em chẳng còn hẹn hò
Thì anh vẫn yêu em trong nghìn kiếp
Phút chia tay anh nói lời tiễn biệt
Cố gắng nhiều học thật tốt nghe em
Phương trời xa anh sẽ nén khát thèm
Được ở bên người mình yêu bé nhỏ
Không cần nói thì lòng em cũng tỏ
Những chân tình từ ngày ấy anh trao
Em nhớ anh những nỗi nhớ hanh hao
Hẹn gặp lại cũng một mùa Phượng vui
..
..tặng Hà Anh.!