nhớ thời học sinh
Nhớ khi xưa trẻ dại
Em cứ mãi ngô nghê
Thầy dìu dắt chở che
Đưa đường cho tiến bước.
Nghĩ mình không làm được
Nhưng nhờ phước ơn thầy
Vẫn cố gắng hăng say
Trở thành người hữu ích.
Trẻ thơ thường tinh nghịch
Chẳng hề thích học hành
Thầy cô vẫn dỗ dành
Mặc tóc xanh phai bạc.
Khi xưa trò lười nhát
Bị thầy quát la hoài
Giờ ngẫm lại thấy vui
Nhờ ơn người dạy bảo.
11/11/2017