464 - nỗi buồn người đi
Kìa xa một dáng người đi
Trườn đê dốc thoải xanh rì cỏ hoa
Tre xanh ngả bóng la đà
Trời cao vương dải mây xa lững lờ
Người đi, đi mãi người ơi
Bàn chân nao mỏi … xa vời nẻo thương
Cứ xa, xa mãi con đường ...
Để ai còn với vấn vương tháng ngày
Hiên thềm với bóng mà say
Ngóng trông về dải mây bay ngang đời....
1 - 11 - 2010*