mưa buồn sân ga
Con tàu đổ bóng sân ga
Kìa cô lữ khách nhìn ra mắt buồn
Sân ga trời bỗng mưa tuôn
Hạt mưa trĩu nặng cánh chuồn mỏi bay
Mắt cô lữ khách đắm say
Nhìn anh trai miệt, luống cày, con trâu
Áo sờn vai. Đất bạc màu
Chợt cô lữ khách giọt sầu hoen mi
Con tầu đón khách lại đi
Sân ga vẫn tiếng rầm rì mưa rơi
Áo anh trai miệt tả tơi
Cánh chuồn thấm nước giữa trời mong manh
Cửa tàu lữ khách khép nhanh
Sân ga dội khúc song hành biệt ly
Biết anh trai miệt nghĩ gì?
Con chuồn đã chết. Tàu đi xa mờ.
Cơn mưa đã tạnh bao giờ
Sân ga vẫ thế đứng chờ tàu qua
Ngày mai lữ khách phương xa
Có còn nhớ bóng sân ga con tàu?!