vầng trăng khóc
VẦNG TRĂNG KHÓC
(Ngũ độ thanh)
Tình riêng một mảnh cũng như là
Ảo giác say nồng bỗng vụt qua
Những buổi êm đềm tê giấc ngọc
Từng đêm lạnh lẽo buốt trăng ngà
Soi tình não nuột trên lối nhỏ
Chiếu lệ mơ màng ở cõi xa
Hãy để dương trần thương nguyệt khóc
Niềm đau sẽ lại hết thôi mà