lữ khách
Là thi sĩ tôi yêu cả đất trời
Tim này đập thành điệu nhạc bay bổng
Đôi mắt say nhìn khoảng trời vô vọng
Chim bay lượn nối vòng vào hồn tôi
Lữ khách chiều qua bến mấy thu rồi
Người tri kĩ ở lại nhớ kì diệu
Bâng quơ chờ,hồi tưởng ngày tuyệt diệu
Là thi sĩ, hồn tôi trăng đêm rằm
Sáng rực rỡ muôn vạn lối xa xăm
Dù thể xác là bóng đêm ma quỉ
Hồn tiên ngọc xuân nồng những hương vị
Ai sẽ thấy tiên ngọc trong một người
Không không không...họ nhìn vẻ ngoài cười
Chẳng phải xuân, chỉ thu lá vàng úa
Ôi chua xót những đôi mắt đẹp lụa
Trăm cái nhìn lao xao nhưng hoang sơ
Ta gói lại năm cũ những vần thơ
Sang bến vắng...theo người cũ tri kỷ
Thế là hết một đời người thi sĩ
Hồn vẫn còn, đâu đây những vần thơ
Người vẻ ngoài ...để lại những hững hờ
Sự quên lãng...điêu tàn mộ cỏ hoang.
Quang Nguyễn
Bài này đã được xem 1085 lần
|
Người đăng:
|
Da Đen
|
|
|