từ bến sông thu
Em có biết, con sông nào đẹp nhất ?
Mấy độ thu tiếng sóng vỗ nhẹ nhàng
Ta tự hỏi tuổi thơ đi đâu mất
Thoáng giật mình giờ bỗng thấy xa xôi
Đời mộng ảo, ta như lục bình trôi
Chẳng ở lại mãi xuôi về miền lỡ
Sông quê mẹ gợn đều trong trí nhớ
Hồn ta trôi giữa muôn nghìn thương yêu
Em có biết , bến đò nào những chiều ?
Đưa ta về tuổi thơ ngày xa vắng
Nơi gió nội,vần thơ đượm sắc nắng
Nơi tâm hồn ngập tràn nước sông quê
Ta ra đi nỗi nhớ nhắc ta về
Tuổi thơ ấu in hình bóng sông thu
Ai lớn lên không nhớ lời mẹ ru
Tiếng sóng nhẹ vỗ đều vào trí nhớ
Không bến nào đẹp hơn bến sông thu
Không nhạc nào hay hơn tiếng mẹ ru.
Bài này đã được xem 837 lần
|
Người đăng:
|
Da Đen
|
|
|