cô độc
Đêm khuya canh vắng giọt sầu lên
Lặng lẽ giường đơn lạnh gối mền
Trăn trở mấy khi mà khó ngủ
Lo rầu đôi lúc thức mình ên
Số duyên ai vẽ đâu đà được
Chữ nợ người bày chẳng dể hên
Ngẫm nghĩ thêm rầu đời ở bạc
Trách trời nguyệt lão bỏ quên tên !
04 - 24 -2016
Bài này đã được xem 2445 lần
|
Người đăng:
|
boius
|
|
|