Poem logo
Poem logo

bất biến một niềm tin

Tác giả: Dã Tràng Cát
Bất
Biến
Một
Niềm
Tin

Cơ thể mẹ ta ai đã khiến nên ô uế
Cớ ôi nhiễm lẽ nào chẳng thể định danh sao
Thối rữa một niềm tin sẽ di căn vào oán hận
Tâm hồn ta ngập bóng tối kêu gào.


Vết thương bị giằng xé
Toang hoác giữa trưa hè
Lúc đất mẹ trao ban
Vào đôi tay con trẻ.


Thôi ta hãy dừng trề môi khinh bỉ
Là con người cần thời gian thấu hiểu
Đèn công lý sáng rỡ giữa con tim
Nhân loại một nhà vun đắp niềm tin trong sự thật.


Anh em kia vẫn đã thế, già người dại dạ
Bị huỷ diệt cơ may xây con đường chính đạo
Chỉ nghĩ được một điều, chẳng thao thức xôn xao
Nhịp thời gian đã bị ác tà đánh tráo.


Ta nuôi dưỡng nguồn năng lượng sạch
Cùng phóng lên giữa bầu trời đón nhận ơn hoán cải
Được thương nhau và được thấu hiểu lòng nhau
Ánh sáng Trời giúp đổi mới tâm can.


Ta hành động thế nào để nuôi lòng sâu kín
Mở lời thẳng ngay từ cửa tình yêu đã chín
Soát xét chốn lòng mình chữa thương vết máu rịn
Triệu triệu mắt nhìn nhau bừng nở một Đức Tin bất biến
Nhân loại được chữa lành
Tổ quốc được mạnh an.


Dã Tràng Cát
(Khảo luận "thế cuộc và con người")

Ý kiến bạn đọc

TÌM KIẾM BÀI THƠ
Nhập từ khóa:
Tìm kiếm