khắc khoải
Đã xa rồi..sao vẫn chẳng nguôi quên
Kỷ niệm cháy gọi tên trong nỗi nhớ.
Đêm thao thức gió lật mình trăn trở.
Kỷ niệm về tan vỡ cả tâm can.
Nhớ một chiều em đã bước sang ngang.
Chuyến đò nặng dở dang tình anh đó.
Cơn gió bỗng nổi lên thành bão tố.
Nghiêng đất trời...loang lổ cả đời nhau...
Ép lòng mình dấu kỷ niệm thật sâu
Chôn mãi mãi những màu mơ tình ái
Chôn dấu kín những vần thơ tê tái
Nụ hôn xưa ái ngại một vành môi...
Bóng hoàng hôn tím biếc vẫn xa trôi
Con sông nặng nước trôi bờ mi khép
Trăng rụng xuống bên dòng sâu chật hẹp
Chơi vơi hồn mắc kẹt mộng tình si
Bỡi vì đâu lệ thấm ướt bờ mi
Cho nhịp thở lặng đi trong khắc khoải
Cho ánh nắng mờ phai thêm tê tái
Xa nhau rồi nhớ mãi đó người ơi !...
Hạ đến rồi mưa nắng vẫn buông lơi
Cơn sóng đến tơi bời lòng hoang mạc
Ngọn gió thổi bay qua miền khản đặc
Nơi góc đời chôn chặt mối tình câm…
Đông Hà Quảng Trị 03.05.2016
Bài này đã được xem 772 lần
|
Người đăng:
|
Hồng Dương
|
|
|