gom
Tùa trời sao kia lại
Gôm hết bỏ vào bao
Cho mây thỏa sức bay
Không vướng gì nữa cả
Gôm hết mây trắng lại
Lừa thương lái mua bông:
“Bán rẻ để làm quen
Bông này bông giống mới”
Ai tùa đời ai lại
Thành một đống xà bần
Phí một thuở xuân xanh
Phí một đời dương thế(?)
Ai lo gôm tiền bạc
Để mua biển ái tình
Để ngụp lặn giao hoan
Coi chừng! sức hơi đuối
Ai nén tình nồng mặn
Trăm năm xuống một đêm
Lò xo bật bung lên
Nham thạch đùn núi lủa
Ai ép vào khuôn khổ
Cho tù tội cả đời
Cô xương đống thành cao
Bỏ vào bình vào lọ
Ai đặt nơi rốn vó
Cái giỏ gôm cá cua
Không gôm cả nắng mưa!
Cho đất trời mát mẻ?
Đời cần gôm tất cả
Kẻ xấu bụng bất lương
Vào đếm lịch vạn niên
Chôn xuống mồ vạn kiếp
Nào ai gôm, chôn được!
Bởi cái xấu ở đời
Nằm trong mỗi con người
Đâu dễ lôi ra khỏi..
Sinh ra đều lương thiện
Vì đâu nảy lòng tham:
Muốn gôm cả thế gian
Về nhà mình cất dấu!
Nếu Trời cao không thấu
Ta đi quá phía sau
Qua vũ trụ bao la
Xem có ai đủ sức…
THI YÊN ĐÌNH NGUYÊN