nước mắt của em tôi
Khi chiếc cổng trường vừa khép vội
Một cánh phượng rơi đỏ hoe mắt em tôi
Mấy hạt mưa đầu hạ vo tròn bao nỗi nhớ
Nước hồ Trúc Giang đầy, hay nước mắt của mây
****
Khi chiếc cổng trường đã khép lại
Là lúc em tôi của mùa hạ tuổi học trò
Vầng áo trắng xa nhau, hẹn hò hoa phượng đỏ
Còn tôi xa em không biết hẹn tháng ngày nào
****
Thế là một lần cuối,
trên chiếc xe đạp cũ kĩ…
Tôi đón em về lần cuối,
em để nước mắt nói...
Những giọt nước mắt học trò,
lăn tròn tiếc nuối…
Những giọt nước mắt học trò,
làm ướt lưng áo nóng,
thấm vào tim tôi,
rồi vỡ tan làm gợn sóng
buồn thật buồn
trên nét mặt, nước hồ Trức Giang..
****
Biết rằng tôi với em không chung trường khác lớp
Nhưng hai cổng trường sao thật giống nhau
Chỉ khép lại vào hạ, để hoa đỏ mở cánh nỗi đau…
Tôi muốn nói, ngại cồng trường em vẫn khép kín
Em muốn nói, ngại cổng trường tôi vẫn khép kín
Chỉ cho mùa hạ vào để tim hai đứa đứng lặng thinh….
****
Thế rồi mùa hạ ấy tôi đi vào xa tít
Nơi thật mênh mông đầy nổi nhớ khơi xa…
Ngày khai trường chắc em tôi chìm trong ký ức,
và khóc thật nhiều, hồ Trúc Giang dâng đầy nước mắt…
Hồ Trúc Giang ơi, hãy theo sông đi tìm biển cả
Vì nơi nầy biển mặn như nước mắt của em tôi….
Tháng 5 , năm 1972
Anh Thi Đi
Hồ: Trúc Giang, TP. Bến Tre, tỉnh Bến Tre
Bài này đã được xem 2341 lần
|
Người đăng:
|
satha
|
|
|