đôi bờ !
Cơn gió thổi mây chiều chao trên sóng
Dòng sông trôi khẽ động sánh đôi bờ
Một quảng đời trôi dạt nửa lời thơ
Chiếc đò nặng còn chờ nơi bến vắng ?...
Từ dạo ấy ôm nỗi buồn cay đắng
Ai bên này im lặng đứng nhìn theo
Đò vô tình buông nhè nhẹ mái chèo
Dần khuất bóng như bèo về xứ lạ
Con nước chảy chia hai bờ đôi ngả
Một bên bồi bên rã nát hư hao
Dòng nước trôi chao liệng sóng nao nao
Trăng khờ dại mây cao im lẳng lặng
Chim cánh mỏi cuối chân trời nhạt nắng
Bay về đâu chở nặng ánh hoàng hôn
Giữa bao la màn tím vọng tiếng chuông
Bỏ bờ bến nỗi buồn trong vạn kiếp
Em đã cảm cho anh tình thơ viết
Thả vào hồn như nghiệp của tao nhân
Chút chua cay… cùng bùi ngọt phân vân
Hồn cát sỹ một lần anh mang nợ.
Trăng cũng biết hồn bay theo cánh nhớ
Nhịp tim rung tới gỡ ngưỡng cuộc tình
Vẽ lên mi làn má thắm môi xinh
Cho bốc cháy lung linh miền khát vọng…
Đôi bờ sánh gởi lời thơ gió lộng
Nhớ thương em mây mỏng bến mênh mông
Để chiều về hồn sao động bềnh bồng
Mắt mòn mỏi cay nồng thương thương quá !...
Đông Hà Quảng Trị. 28.05.2016
Bài này đã được xem 701 lần
|
Người đăng:
|
Hồng Dương
|
|
|