yêu xa
Viết cho BÌNH MINH
Từ độ ấy yêu người trong xa cách
Khắc khoải hồn không tròn giấc những đêm
Trong giấc mơ, cơn khát cháy môi mềm
Bước chân người về ngoài thềm lặng lẽ
Rạo rực nhón đôi bàn chân thật khẽ
Áo phong phanh bên cửa sổ hé màn
Gió chuyển mùa xào xạc lá quanh sân
Trăng thượng tuần treo cuối trời vàng úa
Vùi giấc ngủ chập chờn vào nỗi nhớ
Chỉ mình thôi biết mình xót xa buồn
Mắt rưng rưng nhuộm tím cả hoàng hôn
Tay níu chặt bàn tay mình, cứ ngỡ…
Sóng sánh tình, rượu rót thêm chén nữa
Chén Hoàng Hôn uống hết những giọt say
Chén Bình Minh cho người vẫn tràn đầy
Dưới Trăng tàn, ta một bên chờ đợi
Ngàn dặm xa hình bóng nhoà sương khói
Ngút tầm nhìn cánh buồm lẫn biển xanh
Vẫn biết rằng duyên nợ rất mong manh
Từ độ ấy yêu người trong xa cách
Lương Thiện Chiến
Làng Thanh Do, 04/2016