đắng cay !
Kiếp mù giăng con sóng vỗ đêm ngày
Dư vị ngọt có hay chăng được nếm
Đường khúc khủy bước chân trần thầm đếm
Buốt giá nào cứ nện xuống đời ta
Áo phong sương qua cửa ải tha ma
Thời tuổi trẻ bao la miền sông nước
Tim vỡ nát thịt da sâu trầy xước
Máu loang lồ những bước dấu chân đi
Hồn bơ vơ chiều lệ thấm bờ mi
Đôi chân mỏi còn gì đây người hỡi
Ngậm cay đắng âm thầm trong chờ đợi
Hận đời mình sầu xới nát dung nhan
Đời mong manh như ánh nắng chiều lan
Điều có thể vỡ tan thành không thể
Bởi cuộc sống trái ngang tràn nhân thế
Ngẫm ngùi buồn tóc để bạc trắng phêu...
Vị men nào ta nếm đã quá nhiều
Tình hay rượu mà điêu linh đến vậy
Nốc cạn chén lưu linh đời xô đẫy
Hắt vào hồn đầy rẫy nét tình đau
Vết thương này là hằn của nổi sầu
Kia nhát cắt sẫm màu dòng thế thái
Hồn giãy chết dưới trời sâu tê tái
Lòng ta đau ái ngại thế nhân ơi !...
Bài này đã được xem 1626 lần
|
Người đăng:
|
Hồng Dương
|
|
|