đóa hoa vô thường
Chiều nghiêng nghiêng mây trắng
Rụng nhớ nhung vô thường
Có giọt đời tĩnh lặng
Rớt về chốn xa phương
Ta tìm trong cát bụi
Một ánh nắng huyền mơ
Cuộc đời đầy sương khói
Biết đâu là bến bờ
Gió vội vàng mải miết
Cuốn kỉ niệm trôi nhanh
Như ngày em biền biệt
Bỏ mùa xưa quên anh
Chiều không còn mây trắng
Sương không còn nhớ thương
Chỉ còn mỗi màu nắng
Vương đóa hoa vô thường
Nguyễn Ngọc Giang, ngày 09/07/2015