lạnh lùng
Âm thầm nhẹ đỡ khoảng trời thơ
Lặng ngắt tầng không chốn ảo mờ
Giấu chặt tim mình bao nỗi nhớ
Chân trời góc bể nhạt nhoà mơ...
Ngồi buồn tự thảo mấy vần thơ
Cổ tích ngày xưa chắc phủ mờ
Giấc thoảng chiêm bao vùng gợi nhớ
Hay là mộng cũ vẫn hoài mơ
Ta về chốn ấy viết bài thơ
Nhắn nhủ người dưng sắp nhạt mờ
Kỷ niệm hôm nao người có nhớ
Ly hồng nở cánh rạng ngời mơ
Bây giờ cách biệt rã rời thơ
Có phải âm dương bạc bẽo mờ
Gửi những nồng ân còn chan chứa
Cho mùa hạ vắng lạnh lùng mơ
Hoàng Anh 6/7/16
( Thất ngôn tứ tuyệt)