đêm tĩnh mịch
Không gian trầm đêm án ngự muôn nơi
Nghe tĩnh mịch khoảng không trời vô tận
Côn trùng dạo bản tình sầu mê mẫn
Réo rắt hồn đau quấn chặt tim côi
Gió vô ngôn vô định thổi xa xôi
Giọt sương thấm làn môi nghe tê tái
Sâu hun hút bóng chao nghiêng sợ hãi
Tiếng thạch sùng tặc lưỡi vọng vào sương
Đã bao lần cô độc giữa đêm trường
Làn khói thuốc vô phương bay lãng bãng
Trăng lặng lẽ soi con đò chất nặng
Đứng giữa dòng cay đắng lắm đò ơi !...
Ta ngồi đây đêm đặc quánh một trời
Bao mơ ước rã rời không còn nữa
Niềm khao khát bỗng nhiên bay tan rữa
Một không gian chan chứa tĩnh mịch đêm...
Ly cà phê hờ hững những giọt đen
Thêm màu tối sầu chen lòng lẽn dạ
Trăng ngờ nghệch ánh váng không buông thả
Ta với đêm tóc ngã trắng bạc phêu....
Bài này đã được xem 2112 lần
|
Người đăng:
|
Hồng Dương
|
|
|