thưởng trà nhớ cố nhân
Đêm đông ta với ấm trà nồng
Hỏi người tri kỉ có nhớ không
Muà xanh khi ấy trăng bậc cửa
Ta ta ý ý mộ̃ng uyên hồng
Ấy có ngờ đâu chưa hết đông
Duyên ta gãy gánh trốn phiêu bồng
Gió mưa se sắt lòng nhung nhớ
Tri nhân nơi ấy có lạnh không?