xuân và mẹ
Hơn ba mươi năm con biết đến mùa xuân
Là ngần ấy năm con chưa từng bên Mẹ
Đang ở nơi nào có nhớ con không Mẹ?
Có tự hỏi lòng...
... con giờ sống ra sao?
Bao mùa xuân rồi Mẹ có hạnh phúc không?
Mẹ đang ở đâu? ... xa hay gần con vậy?
Có khi nào chợt nhớ về ngày xưa ấy
Cái ngày mà...
Mẹ thắt lòng, "vượt biển mồ côi"?
Hơn ba mươi năm... dòng đời cứ mãi trôi
Và mỗi lần xuân về lòng con thật khó tả
Cảm giác bùi ngùi khi nhìn người người hối hả
Trước đêm giao thừa
vội vã trở về
bên cha mẹ yêu thương
Hơn ba mươi năm rồi
con chưa biết đón xuân quê hương
Mà có quê đâu mà về... phải không Mẹ?
Nên con ghét ngày xuân cũng vì bởi lẽ
Thấy thật đắng lòng khi người ta hỏi... quê đâu?
Hơn ba mươi năm rồi...
mỗi độ xuân về... con thấy dửng dưng...
Chẳng thấy vui...
cũng không buồn...
và không còn xúc cảm...
Chỉ thắp hương nguyện cầu... với các vì sao xa thăm thẳm
Xin chiếu an bình xuống đời...
và...
mang đến...
cho Mẹ của con
(Dẫu có thế nào nào thì... Mẹ vẫn là...
Mẹ của con thôi).