mẹ và em
Dòng sông chảy qua thác ghềnh khúc khuỷu
Dòng đời trôi bao lối rẻ chơ vơ
Con thuyền đi trong mưa nắng vật vờ
Em và mẹ là bờ thương để ghé
Mẹ như biển tắm đời anh tươi trẻ
Em như trăng lặng lẽ lúc anh buồn
Mẹ và em ươm đắp một tâm hồn
Nâng chân bước qua muôn ngàn bão lửa
Em đừng nói ...vô tình hay lời hứa
Mỗi niềm tan một nửa ánh trăng thanh
Mẹ trên đầu... em nửa trái tim anh
Trăng và biển kết thành tình anh đó!
Nếu biển cạn đời anh như ngọn cỏ
Trăng mất đi đêm có sáng bao giờ
Biển và trăng thật đẹp tựa bài thơ
Đêm lắng đọng giấc mơ đời thật đẹp
Dòng đời chảy qua bao lần ngõ hẹp
Trăng khi mờ khi nép bóng bên non
Anh lặng thầm mãi mãi là người con
Bên biển mẹ ... em còn hờn không đấy ?!...
Phận làm vợ ngàn đời xưa em thấy
Đã thương nhau em hãy nhớ một điều
Chuối chín cây thơm được đến bao nhiêu
Xin trăng biển được yên lòng ... chân thật...
Như ngọn sóng chẳng hề là được mật
Sóng tan ra biển mất vẽ diệu kỳ
Đêm ngàn thương trăng một mảnh phân ly
Con sóng vỗ ầm ì trong vô vọng
Mong ngọn gió nhẹ nhàng mà rung động
Biển thương yêu biển rộng biết chừng nào
Trăng thơ ngây nghịch ngợm với sóng trào
Đây trăng biển mãi nao lòng ngọn sóng...
Bài này đã được xem 2113 lần
|
Người đăng:
|
Hồng Dương
|
|
|