mỏi cứ đi…
Thời ngây dại bước vào đời hớn hở
Giang hai tay để với khoảng không trời
Hồn ngây thơ hoài bão cõi tình mời
Tâm mộng tưởng lã lơi theo con nước
Dòng đời cuộn qua bao miền xuôi ngược
Lúc thăng trầm mất được não nùng thay
Ngọt bùi vơi ôm những đụn đắng cay
Hiu hắt gió heo may chen mái tóc
Đêm dò dẫm bước đi rồi bật khóc
Rèm mi buồn lệ dọc ướt môi khô
Nát tan lòng mắt ngó cõi hư vô
Tim rỉ rã loang lồ dòng huyết chảy
Bao xa xót rót vào lòng không đáy
Kiệt sức tàn đau hãy chửa buông tha
Đêm lang thang đi dưới ánh trăng tà
Nghe xao động như là hồn xào xạc
Làn mây trắng lặng buồn trong ngơ ngác
Nắng hoen vai chiều lạc tím ngắt trời
Dòng sông sâu hờ hững nước chơi vơi
Theo chiều chảy dòng đời trôi thầm lặng
Đời sóng gió khổ đau thêm cay đắng
Mãi lênh đênh thầm lặng giữa mênh mông
Cuộc đời người vẫn trôi nổi thinh không
Dòng nghiệt ngã bềnh bồng theo sương khói…
Đi mãi miết chặng đường trần chân mỏi
Khô khốc môi bụng đói mắt nhạt nhòa
Đường trần ơi còn những quãng bao xa
Rưng rưng lệ… ai chà !... chân bước tiếp…
Bài này đã được xem 1076 lần
|
Người đăng:
|
Hồng Dương
|
|
|