màu thời gian
MÀU THỜI GIAN
Phi cơ bay ngang qua phố nhà Nàng
Khóm cỏ hồng chợt khẽ đung đưa
Có bàn tay vẫy giữa khe lá thưa
Ôm níu đôi chân người lữ khách .
Cơn mưa chiều nay hình như gội sạch
Anh nhìn thấy em đang đứng đó
Dáng người thanh cao váy vàng áo đỏ
Nồng nàn tình vương khi chiều vắng.
Trời tím biếc chợt tâm tư trĩu nặng
Mênh mang trời đất mùa thu
Từ đâu mơ hồ một điệu hát ru
"Còn duyên... duyên ...kẻ đón ...người đưa ...."
Thương em nơi ấy bốn mùa nắng, mưa
Ngày trông lên trời xanh hoài vọng
Đêm về trằn trọc với những nhớ mong
Phi cơ bay ngang qua phố nhà Nàng !