ngẩn ngơ
NGẨN NGƠ
Sớm nay gặp cơn mưa vàng
Qua song chợt thấy một nàng rẽ vô
Tay tiên hờ hững cầm ô
Vội vàng rộng cửa mời cô vào nhà
Đoan trang khuôn mặt thật là
Dáng hoa da ngọc làm ta mở lòng
Bật đèn xách quạt ra hong
Gót sen nước cứ ròng ròng ướt hiên
Là người hay ta gặp tiên
Loạn tim chập nhịp mắt viền chữ Ô
Ở đâu ? xin hỏi nhà cô
Khẽ cười Nàng lại che ô lên đàng....
Người đâu đài các cao sang
Chồng con hay có lỡ làng gì không
Tựa cửa cứ mãi đứng trông
Nàng đi có biết ta trồng cây si ?