vực chiều
Vực chiều
Nỗi sầu bén rễ xanh cây
Niềm đau trái chín chờ ngày rụng rơi
Lẻ loi đi giữa cuộc đời
Lối về cuối nẻo bên trời phù vân
Dặm trần đã quá gian truân
Mưa nguồn chớp bể cứ lần lượt gieo
Nụ cười treo ngọn hắt hiu
Mắt môi tô điểm vực chiều phận duyên
Rũ tàn ngày tháng liêu xiêu
Cuộc chơi đã kết… cánh diều đứt dây
Còn đây, còn lại hao gầy
Ngậm lòng gắng gượng cho ngày tháng qua
Thì thôi, em kẻ thua đau
Trăm năm ai chọn được ngày vu quy
Vực chiều lặng lẽ em đi
Âm thầm nằm khóc mỗi khi đêm về
Nguyễn Thị Giáng Châu
( Gò Vấp )