hương tình phảng phất
Đã lâu rồi Em vẫn đứng chông chênh
Không có ai ghé nhờ vai để tựa
Có đôi lúc thấy đời như té ngửa
Lấy cân bằng để tâm vững như xưa .
Đã lâu rồi không có ai đón đưa
Chân tự đi rồi quay về chốn cũ
Đôi lúc buồn nhưng tâm vẫn tự nhủ
Cố chút đi bởi số đã vậy rồi .
Và có lần Anh chợt đến bên tôi
Chưa phải yêu cũng chẳng là tri kỷ
Tim len lỏi bao điều cần suy nghĩ
Chẳng hiểu sao lại thấy rất yếu lòng .
Ôi cuộc đời thật khó để chờ mong
Điều không đợi lại bất ngờ ập đến
Cứ ngỡ như con thuyền ắt vào bến
Mà bến Em vẫn ngơ ngác đứng nhìn .
Vẫn biết rằng không duyên nợ ba sinh
Cứ kệ thôi cái gì cần sẽ đến
Nhưng ít ra trong lòng cũng thấy mến
Bởi ta cùng chung cảnh ngộ cô đơn !
( Hà Nội 10h 00p 13/09/2016 )