đừng anh ơi
Sao buồn thế lời thơ nghe da diết
Nhắn nhủ ai chiều tiễn biệt hoàng hôn
Đừng anh ơi đừng chắt giọt tim buồn
Em đau lắm tình vùi chôn đáy vực
Mùa yêu xưa đã qua rồi day dứt
Cánh diều nghiêng thao thức khóc chiều buông
Sao anh nỡ trao em những u buồn
Trong vần thơ sóng cuồn dâng nỗi nhớ...
Tháng chín về nghe lời thơ vụn vỡ
U mê gì trong ráng đỏ hoàng hôn
Cớ sao anh lại gói ghém thu hờn
Buông phím nhạc chẳng tròn câu ... dang dở
Thu của em hình như đang nín thở
Lắng nghe đời trăn trở lá vàng rơi
Yêu tha thiết nên mắt vẫn rạng ngời
Thu bên em thương người sinh tháng chín
Đừng anh ơi gieo lời thơ lạc phím
Thu chắc sầu nhành lan tím héo hon
Giữa mùa trăng đừng cấy những mỏi mòn
Đêm se thắt ...gặt nỗi buồn ... hoang phế....
Hoàng Anh 19/9/16