nước và sông
Nước đi ra biển sông ơi
Ruổi dong cho hết một đời nổi trôi
Lẽ đời thì cũng thường thôi
Như sông bên lở bên bồi xưa nay.
Theo dòng xuôi chảy miệt mài
Nước đâu biết biển rộng dài nông sâu
Gió làm nổi sóng bạc đầu
Nước tung trắng xóa bọt ngầu vấn vương.
Sông buồn nhớ nước còn thương
Nước đi biết có tìm đường về sông
Lúa còn đợi nước trên đồng
Vườn cây héo hắt chờ mong nước về.
Nắng thiêu cháy cỏ ven đê
Đường trưa hoa lá bên lề xác xơ
Nước đi cạn bến khô bờ
Trùng dương xa lắc xa lơ vợi vời…
Chán đời sóng gió biển khơi
Phiêu diêu nước nhẹ lên trời làm mây
Lửng lơ hơi nước giăng đầy
Bềnh bồng gió đẩy đưa mây lên nguồn.
Một cơn sấm động mưa tuôn
Nước men khe suối lạch luồng về sông
Lô xô sóng cuộn theo dòng
Sông vui ôm nước vào lòng long lanh.
Tuần hoàn giọt nước chuyển quanh
Để cho sự sống vận hành sinh sôi.
Ngô Chí Trung