mả ngụy
Sau lưng mặt trời vuông
Ơn vụng về bát ngát
Chúa nặn ra sai lầm
Từ đó, Chúa bị câm . . .
***
Nào, hãy đến đầu thai
Thở dài lên tới đỉnh
Dưới vườn: trắng niết bàn
Trên đầu: mây bất định
Đêm! Rụng xuống nữa đi!
Cho nàng thêm kiêu kỳ
Ôi! Mặt thần hỏa giáo
Chiều! Nhảy xuống vực đi!
***
Ta kêu thầm tên em
Hỡi nỗi lòng cẩm thạch
Ta chém nát nỗi lòng
Vì em là cẩm thạch
Và thành phố bị thương
Em cười lên khanh khách
Một lỗ chôn trăm người
Cho địa cầu thêm tươi
***
Ta nặn em thành nó
Cho nó quyền mở miệng
Và nó sẽ sai lầm
Và ta sẽ bị câm . . .
Bài này đã được xem 1054 lần
|
Người đăng:
|
nguoitrang
|
|
|