Poem logo
Poem logo

xoá mờ..

Tác giả: Nguyễn Thành Sáng
XOÁ MỜ..


Đêm nay thấy nản mảnh trăng mờ
Chỉ kéo về đây vắng lặng tờ
Quyến rũ con tim người thổn thức
Đi về cảnh giới của chơi vơi

Hãy chết đi trăng, hãy lụn tàn
Mi đừng treo đó để ngỡ ngàng
Làm cho bầu tối thêm sùng sượng
Và biến tim thương, hóa phũ phàng

Ta sẽ trở về trong vắng lặng
Thả hồn lờ lững đến xa xôi
Quên đi tất cả không còn nghĩ
Một nát cõi lòng, một tả tơi!

Bởi ta chán ngán cảnh mịt mờ
Huyễn hoặc tâm hồn, nứt rạn mơ
Để vạn cung tình khô đóng lại
Biến thành một khúc cứng chai đờ

Chẳng tội làm chi phải trói hồn
Buộc vào cục đá lắc từng cơn
Rồi lăn vào chốn mờ đêm tối
Đụng gốc cây khô, ngậm tủi hờn!

Ta sẽ cười to, sẽ đứng lên
Ma đời năm cũ nổi lềnh bềnh
Mặc tình xác chết cho trôi tít
Ngắm nghía làm chi để rống rên

Sẽ có ngàn sao, có ánh trăng
Lung linh vầng sáng, choáng phù vân
Linh hồn một thuở ngàn bi lụy
Xoá mờ xưa cũ. quẳng bâng khuâng!

Nguyễn Thành Sáng

Ý kiến bạn đọc

TÌM KIẾM BÀI THƠ
Nhập từ khóa:
Tìm kiếm