xóa mờ
Thế là gió thổi trôi miền dĩ vãng
Để lại đây chiều nặng bóng u hoài
Thế là mây tan cánh nhạn đang bay
Để sương đục nằm dài trên thảm cỏ
Thế là nắng chia hai đầu nỗi nhớ
Lững chân trời vàng võ ánh trăng sao
Đêm giấu hương trên những nụ hoa đào
Tóc ai quyện bồng vào trong dòng suối
Ta đau đớn ôm sầu đang già cỗi
Chiều vừa tan giấu vội gió trên đèo
Em còn gì nơi đáy mắt trong veo
Như hồ biếc sóng reo theo làn nước
Thế là hết những chiều êm sánh bước
Vai kề vai em ngước mắt nhìn anh
Xõa xuống bờ ngực nửa mái tóc xanh
Nửa theo gió thênh thang mùa yêu dấu ...
Đem cất hết hạt trăng vàng mới đậu
Giữa trời rơi để thấu một cuộc tình
Chôn thật sâu mùi tóc hát rung rinh
Lời cỏ úa ... ngã mình bên chân nặng
Ta lặng lẽ ngồi trông vào đêm trắng
Để nhâm nhi cay đắng vị hóa vàng
Gió ưu tư sương lất phất bẽ bàng
Đây dĩ vãng mênh mang dòng trôi nổi ...
Giấu tất cả nỗi buồn vào đêm tối
Tay khẽ khàng bấm nốt nhạc buồn tênh
Một bài ca giữa đêm lạnh chênh vênh
Hồn bay thoát bồng bềnh trên mặt sóng...
Bài này đã được xem 930 lần
|
Người đăng:
|
Hồng Dương
|
|
|