bơ vơ Tác giả: Nguyễn Ngọc Hoàng
Ta đi mãi, dù đời ta lam lũ. "Vạn lý độc hành" giờ bỗng thấy bơ vơ. Ta vẫn cứ mơ về nơi hẹn cũ. Cho dù em chưa từng đến bao giờ. Em xa rồi, em đã trốn vào thơ ?... Ta tìm mãi đến mắt mờ, chân mỏi . Em có biết, cả...
|
buồn Tác giả: Nguyễn Ngọc Hoàng
Buồn hỡi người ơi ! Trôi mãi trôi. Đông qua thu lại mấy phen rồi. Trai việt , trời âu buồn cánh nhạn. Bảy nổi , năm chìm tôi mãi tôi. Buồn hỡi người ơi ! Trôi mãi trôi. Tim ta băng giá tự lâu rồi. Còn đây giòng màu...
|
để gió đẩy đưa Tác giả: Nguyễn Ngọc Hoàng
Khoá cả lối vào , khoá lối ra. Chẳng cần bè bạn ở gần xa. Đóng luôn cửa sổ , đèn cũng tắt. Điện thoại cúp luôn chẳng phiền hà . Giờ này còn lại anh và em. Ma quỷ nhìn em cũng thấy thèm. Huống chi anh chỉ người phàm...
|
đổi màu Tác giả: Nguyễn Ngọc Hoàng
Một Người da màu đen. Đi vào ngôi nhà trắng. Một người da màu trắng. Ra đi không để tên. Một người da màu vàng. Bị trói ra pháp trường. Một người da màu xám. Chơi chọi đá bên đường. Người khác da màu trắng. Chơi...
|
đứa con vũ trụ Tác giả: Nguyễn Ngọc Hoàng
Tôi có một người cha già yếu lắm. Bà mẹ lưng còm sáng bệnh chiều đau. Nhà tôi nghèo nên bữa cháo bữa rau. Mái tranh nhỏ vừa đủ che mưa nắng. Tôi cũng có một người cha da trắng. Bà mẹ tóc vàng , hai em gái mắt xanh...
|
gió đùa Tác giả: Nguyễn Ngọc Hoàng
Vần dương vẫn sáng đâu đây. Hào quang còn chiếu , tình đầy nhớ nhung. Gió đùa cành lá lại rung. Gợi sầu sóng gợn … Thủy chung đâu tìm ? Nỗi buồn còn đọng trong tim !…. Vọng về đâu hỡi cánh chim giang hồ ? Từ ngày đàn...
|
gửi huế Tác giả: Nguyễn Ngọc Hoàng
Ghé lại thăm Cố Đô. Một buổi chiều sắp tết. Đường xa nên đã mệt. Mọi người ai cũng vui. Riêng ta buồn rũ rượi. Mái ngói phủ xanh rêu …. Thành quách cũng tiêu điều ! Lớp rong rêu dày đặc kia. Có che hết hay không ?.....
|
gửi người đi Tác giả: Nguyễn Ngọc Hoàng
Thế là người ấy đã ra đi. Hành lý người mang được những gì ? Có mang theo được tình ta nhỉ ? Hay để lại đây khối tình si !... Phải chúc cho người những gì đây ? Ong bướm giờ đây chẳng xum vầy. Người cứ bước đi đừng...
|
gửi trần ninh hồ Tác giả: Nguyễn Ngọc Hoàng
Gặp anh trong lúc ngà ngà. Lại đem Hoàng-Hạc nuôi gà thế sao? Chốn chơi lại tưởng Chiến Hào*. Giấc mơ Lý-Bạch trôi vào âm cung**. Tôi mang rượu luận anh hùng. Say về một hướng, nghìn trùng cách xa. *Bởi vì bạn bè nói...
|
hoa đất mẹ Tác giả: Nguyễn Ngọc Hoàng
Đôi mắt biếc hôm nào . Ôi lữ thứ ! Giờ còn chăng ra nhớ lại vào thương. Riêng lòng ta sao đau đớn , chán chường. Ta tuyệt vọng , cố hương người có biết ? Gây làm chi cảnh sinh ly tử biệt. Bày thêm gì chuyện bèo nước...
|