Poem logo
Poem logo

đừng thả em ơi

Tác giả: Nguyễn Thành Sáng
ĐỪNG THẢ EM ƠI

Thả làm gì nỗi nhớ hỡi em ơi
Vì nơi đó gói khung trời kỷ niệm
Có trăng thanh kết muôn ngàn lưu luyến
Bước thời gian xao xuyến đượm đong đầy!

Bao hương nồng ngào ngạt ngợp men say
Giúp vơi loãng đọa đày sầu nhân thế
Đưa ái tình trôi dần theo bốn bể
Dưới mây ngàn lóng lánh giọt châu sa

Giờ ly biệt nhìn bóng vàng tơi tả
Ngọn cuồng phong kéo rã mảnh hồn thương
Để mờ tan, tím tái khúc đoạn trường
Qua năm tháng vấn vương hoài ánh tỏ

Đã hết rồi nhưng mong ai đừng nỡ
Thổi bay đi cánh gió của yêu đương
Tội gì đâu mộng ái với mây sương
Mà đành đoạn đường đi không ngoảnh lại!

Em sang sông, bước vào khung trời mới
Tôi cũng dần vá víu lại cung đàn
Ánh trăng xưa đã vụn nát phũ phàng
Giờ hai lối, canh tàn trôi nhỏ giọt

Rồi thời gian sóng gờn rời vỡ bọt
Sẽ âm thầm lặng lẽ biến phôi phai
Những đêm vàng rực sáng sắc hồn say
Đâu còn nữa bởi bồng, ôm ẵm bế

Em ơi! Dẫu biết rằng như suối lệ
Nước đọng rơi, loang trắng chẳng còn chi
Nhưng đành sao bôi xoá ảnh trăng thề
Khi chuỗi sống đêm về còn thao thức!

Nguyễn Thành Sáng

NHẤT LANG THƯ QUÁN
(Nơi Tinh Hoa Thơ Ca)

Ý kiến bạn đọc

TÌM KIẾM BÀI THƠ
Nhập từ khóa:
Tìm kiếm