Poem logo
Poem logo

cám ơn tình xưa

Tác giả: Nguyễn Thành Sáng
Cám Ơn Tình Xưa

Chẳng ngờ! Tôi trở thành Thi Sĩ!
Biết ngắm sương rơi dưới nguyệt thề
Để hiểu nỗi buồn trong giá lạnh
Cảm đời ảm đạm với ai bi!

Biết vọng trăng thanh đã khuất mờ
Để ngàn thương nhớ thuở còn thơ
Vô tư cánh lượn bên bờ suối
Chẳng chút bâng khuâng, chẳng thẫn thờ

Biết nhìn lờ lững dòng sông chảy
Để thấy quanh đây chuỗi tháng ngày
Biển sóng chập chùng theo gió lộng
Sớm chiều luân chuyển, một vòng xoay

Biết xem mây xám níu trời xa
Để luyến lưu cho một ánh hồng
Mới đó vầng dương bừng sáng toả
Phù du một thoáng, lịm tàn đông!

Thổn thức dâng cao, hóa nhịp đàn
Từng hồi trổi khúc, vạn âm ngân
Trải khuya cô tịch, vào thao thức
Cảm xúc lâng lâng vượt vút tầng…

Bởi nhờ hình bóng của yêu đương
Canh cánh lòng tôi suốt đoạn đường
Rồi một chiều kia, hồn trở gót
Tìm về bến cũ uống trăng sương

Ôi hỡi! Chẳng ngờ em đợi tôi!
Một luồng chấn động tận xa xôi
Xé màn bao phủ hằng muôn cảm
Hồn Sĩ ngàn xưa... trở lại đời

Nhập vào chiếc ảnh nghẹn cô đơn
Để mãi từ đây có nhạc đờn
Mỗi khắc ngân nga niềm dĩ vãng
Ru sầu héo hắt dịu từng cơn!...

16/6/2016
Nguyễn Thành Sáng

Ý kiến bạn đọc

TÌM KIẾM BÀI THƠ
Nhập từ khóa:
Tìm kiếm