con tôi
Cha ngồi thao thức nghĩ về con
Một mảnh trăng non sắp độ tròn
Ẩn bóng âm thầm sau đỉnh núi
Từng hồi ửng ánh, nổi dần lên!
Mới đó vậy mà đã vụt nhanh
Hôm nào toe toét chạy tung tăng
Con đeo, con giỡn, con đùa nghịch
Ấm áp tình thiêng vượt cõi tầng
Những sáng giao hàng việc đã xong
Con tôi thương quá ẵm đi rong
Ngắm xem cảnh vật, vui lòng trẻ
Và cũng phôi phai sóng bủa dòng
Cha mãi nhớ hoài buổi sáng hôm
Bửa nay cha vẫn bế bồng con
Nhà thờ ghé lại chơi tìm, trốn
Sơ ý làm con phải điếng hồn!…
Hăm mấy năm rồi thắm thoát qua
Con giờ cao lớn, khoẻ hơn cha
Mà sao ký ức cha còn mãi
Hình ảnh con thương thuở ngọc ngà
Nhìn con cặm cụi dưới đêm thâu
Tâm trí, suy tư gửi hết vào
Trang web mưu cầu cho sự sống
Và niềm phụng dưỡng nghĩa ân sâu
Cha thấy lòng cha quá đổi thương
Con tôi mệt mỏi giữa canh trường
Vì lo, vì nghĩa, vì danh dự
Chẳng quản tháng ngày kết tụ sương!
3/7/2016
Nguyễn Thành Sáng