khóc vợ !
Mình thương ơi! Em nằm thoi thóp
Một chút tàn gom góp dây dưa
Chỉ rồi một thoáng gió đưa
Hồn rời khỏi xác giữa mùa tuyết sương!
Còn đâu nữa chung đường, chung bóng
Trọn bên nhau nồng ấm cuộc đời
Em về chốn ấy mù khơi
Còn anh ở lại chơi vơi đỉnh sầu
Còn đâu nữa ngọt ngào san sẻ
Chuyện vui buồn bóng xế hoàng hôn
Cho vơi khắc khoải héo hon
Tháng ngày ảm đạm mảnh tròn khuất xa
Rồi những buổi dương tà đổ xuống
Dưới sương mờ, vọng tưởng về em
Tái tê siết chặt vào tim
Đìu hiu, quạnh quẽ, nỗi niềm mênh mang!
Cả bốn phía ngập tràn thương nhớ
Trải điệp trùng trăn trở hoài ai
Khung trời phủ kín heo may
Bước chân lặng lẽ chuỗi dài buồn tênh
Ngày mưa nắng mình ên thui thủi
Đêm lạnh lùng bóng tối vây quanh
Cô đơn thềm vắng thâu canh
Từng cơn héo hắt xuyên mành lắc lư
Mình thương ơi! Nghìn thu vĩnh biệt
Em đi rồi, da diết ngàn đau
Không gian là cả khối sầu
Cánh chim lẻ bạn biết đâu mà tìm!...
17/9/2016
Nguyễn Thành Sáng