kém duyên
Trời cho duyên có ít thôi
Nên đêm đêm phải lệ rơi u sầu
Không may làm gãy nhịp cầu
Chuốc thêm phiền muộn than sầu bi ai .
Không yêu chẳng sợ chọn sai
Yêu rồi lại thấy buồn dài nối thêm
Cuộc đời mong mỏi ấm êm
Số không được hưởng tình thêm làm gì ? .
Mặc thôi tình đến lại đi
Mặc cho duyên số nửa tình mong manh
Sương kia đọng lại trên cành
Gió lay rớt xuống đất lành đón đi .
Yêu mà chi ? yêu được gì ?
Thì thôi cứ để xuân thì đi qua !