trước hòn phụ tử
Bố con đứng đó đã bao lâu?
Đầu đội trời cao, chân biển sâu
Hồn gửi theo người, thân hoá đá
Để niềm thương cảm tới muôn sau !
Hỡi người Hòn Nghệ biết hay không?
Vò võ bên trời kẻ đợi trông
Tấm thân đành gửi theo dòng nước
Hay trót nghe ai đã phụ lòng?
Bố con vẫn đứng ngóng xa khơi
Tìm bóng người thương phía chân trời
Bão dập sóng dồi không than thở
Ngàn năm gương sáng để chung soi !./.